Nguồn gốc của câu chuyện Thí nghiệm Philadelphia

Năm 1955, nhà thiên văn học và nhà nghiên cứu UFO Morris K. Jessup, tác giả của cuốn sách vừa xuất bản The Case for the UFO, viết về các vật thể bay không xác định và phương tiện đẩy kỳ lạ mà chúng có thể sử dụng, đã nhận được hai lá thư từ một người tên là Carlos Miguel Allende[5] (người cũng tự nhận mình là "Carl M. Allen" trong một lá thư khác) tuyên bố đã chứng kiến ​​một thí nghiệm bí mật trong Thế chiến II tại Nhà máy đóng tàu Hải quân Philadelphia. Trong thí nghiệm này, Allende tuyên bố tàu khu trục hộ tống USS Eldridge (DE-173) đã tàng hình, dịch chuyển tức thời đến New York, dịch chuyển tức thời đến một chiều không gian khác, gặp gỡ người ngoài hành tinh nơi đây và dịch chuyển xuyên thời gian, dẫn đến cái chết của một số thủy thủ, một vài người trong số họ được hợp nhất với thân tàu.[6] Jessup đã coi Allende là một "kẻ điên rồ".[6]

Đầu năm 1957, Jessup được Văn phòng Nghiên cứu Hải quân (ONR) ở Washington, D.C. liên hệ vì họ bỗng nhận được một bưu kiện chứa bản sao bìa mềm của cuốn The Case for the UFO trong một phong bì hồ sơ được đánh dấu là "Happy Easter." Cuốn sách đã được chú thích rộng rãi ở lề của nó, được viết bằng ba màu mực hồng khác nhau, dường như thể hiện chi tiết một sự tương ứng giữa ba cá nhân, chỉ một trong số đó được đặt tên: "Jemi." ONR dán nhãn cho hai "Ông A." và "Ông B." khác.

Các nhà chú thích gọi cả hai người này là "Người Di-gan" và thảo luận về hai loại "người" khác nhau sống ở ngoài vũ trụ. Văn bản của họ chứa cách sử dụng viết hoa và chấm câu không chuẩn, và kể chi tiết một cuộc thảo luận dài hơi về giá trị của các yếu tố khác nhau từ các giả định của Jessup trong cuốn sách. Có những đề cập gián tiếp đến Thí nghiệm Philadelphia (một ví dụ là "Ông B." trấn an các nhà chú thích đồng nghiệp của mình, đã nêu bật một lý thuyết nhất định mà Jessup đề xuất).[7] Dựa trên phong cách viết tay và chủ đề, Jessup đã kết luận một phần lớn nội dụng trong văn bản là của Allende,[6] và những người khác có cùng kết luận, rằng ba phong cách chú thích này là từ cùng một người sử dụng tới ba cây bút.[8]

ONR đã tài trợ một bản in nhỏ gồm 100 bản của tập sách do Công ty Sản xuất Varo có trụ sở tại Texas làm ra, sau này được gọi là phiên bản Varo, với các chú thích do đó được gọi là chú thích Varo.[9]

Jessup đã cố gắng xuất bản nhiều sách hơn nữa về chủ đề UFO, nhưng không thành công. Mất nhà xuất bản và trải qua một thời kỳ suy thoái trong đời tư đã khiến ông phải tự sát ở Florida vào ngày 30 tháng 4 năm 1959.[6][10]

Sự lặp lại

Năm 1963, Vincent Gaddis đã xuất bản một cuốn sách về hiện tượng Forteana, có tựa đề Invisible Horizons: True Mysteries of the Sea. Trong đó, anh kể lại câu chuyện về thí nghiệm từ các chú thích Varo.

George E. Simpson và Neal R. Burger đã xuất bản một cuốn tiểu thuyết năm 1978 có tựa đề Thin Air. Trong cuốn sách này, lấy bối cảnh ngày nay, một sĩ quan Sở Điều tra Hải quân đã tiến hành điều tra một số chủ đề liên kết các thí nghiệm tàng hình thời chiến với một âm mưu liên quan đến công nghệ truyền tải vật chất.

Sự truyền bá quy mô lớn của câu chuyện này xảy ra vào năm 1979 khi tác giả Charles Berlitz, người đã viết một cuốn sách bán chạy nhất về Tam giác Bermuda, và đồng tác giả của ông, nhà nghiên cứu UFO William L. Moore, xuất bản cuốn The Philadelphia Experiment: Project Invisibility, từng được coi là một tài liệu chân thực.[10] Cuốn sách mở rộng những câu chuyện về những sự kiện kỳ ​​quái, gạt bỏ lý thuyết trường thống nhất của Albert Einstein, và những vụ che đậy của chính phủ, tất cả đều dựa trên những lá thư mà Allende/Allen gửi cho Jessup.[6]

Moore và Berlitz đã dành một trong những chương cuối trong cuốn The Philadelphia Experiment: Project Invisibility cho "The Force Fields Of Townsend Brown," cụ thể là người thí nghiệm và sau đó là Kỹ thuật viên hải quân Mỹ Thomas Townsend Brown. Cuốn sách của Paul Violette có nhan đề Secrets of Anti-Gravity Propulsion cũng kể lại một số sự dính líu bí ẩn của Townsend Brown.

Câu chuyện được chuyển thể thành một bộ phim du hành thời gian năm 1984 có tên The Philadelphia Experiment, do Stewart Raffill làm đạo diễn. Mặc dù chỉ dựa phần nào vào các tài liệu trước đó của cuốn "Experiment", nó đã đóng vai trò kịch tính hóa các yếu tố cốt lõi của câu chuyện gốc. Năm 1990, Alfred Bielek,[11][12] một kẻ tự xưng là cựu thành viên thủy thủ đoàn của tàu USS Eldridge và được cho là người tham gia vụ Thử nghiệm,[13] đã ủng hộ phiên bản này như được miêu tả trong phim. Ông đã thêm thắt chi tiết về tuyên bố của mình thông qua Internet, một số trong đó được các đài phát thanh tin tức chính thống chọn dùng.[14]

Tóm tắt chung

Lưu ý: Một số phiên bản khác nhau và đôi khi trái ngược của vụ thử nghiệm khả nghi này được lưu hành trong nhiều năm. Các tóm tắt sau đây kể lại các điểm chính của câu chuyện phổ biến đối với hầu hết các tài liệu.[2]

Thí nghiệm này được cho là dựa trên một khía cạnh của một số lý thuyết trường thống nhất, một thuật ngữ được Albert Einstein đề ra để mô tả một lớp các lý thuyết tiềm năng; những lý thuyết như vậy sẽ nhằm mục đích mô tả — về mặt toán học và vật lý — bản chất liên quan của các lực điện từlực hấp dẫn, nói cách khác, hợp nhất các trường tương ứng của chúng thành một trường duy nhất.

Theo một số tài liệu, các "nhà nghiên cứu" không xác định rõ danh tính nghĩ rằng một số phiên bản của loại trường lực này sẽ cho phép sử dụng các máy phát điện lớn để bẻ cong ánh sáng xung quanh một vật thể thông qua khúc xạ, để vật thể trở nên hoàn toàn vô hình. Hải quân coi đây là giá trị quân sự và đã tài trợ cho thí nghiệm này.

Một phiên bản khác không được phân bổ của câu chuyện đề xuất rằng các nhà nghiên cứu đang chuẩn bị các phép đo từ trường và lực hấp dẫn của đáy biển để phát hiện dị thường, được cho là dựa trên nỗ lực tìm hiểu lực hấp dẫn của Einstein. Trong phiên bản này, cũng có những thí nghiệm bí mật liên quan ở Đức Quốc Xã để tìm ra phản trọng lực, được cho là nằm dưới sự điều hành của tướng SS-Obergruppenführer Hans Kammler.

Không có tài liệu nào được cho là đáng tin cậy, nhưng trong hầu hết các tài liệu về vụ thí nghiệm khả nghi này, USS Eldridge được lắp đặt các thiết bị cần thiết tại Nhà máy đóng tàu Hải quân Philadelphia. Thử nghiệm bắt đầu vào mùa hè năm 1943, và nó được cho là thành công ở một mức độ hạn chế. Một thử nghiệm cho thấy Eldridge gần như tàng hình, với một số nhân chứng báo cáo"sương mù màu xanh lá cây" xuất hiện ngay tại đó. Các thành viên thủy thủ đoàn phàn nàn về buồn nôn nghiêm trọng sau đó. Ngoài ra, theo báo cáo, khi con tàu xuất hiện trở lại, một số thủy thủ đã được nhúng vào các cấu trúc kim loại của con tàu, bao gồm một thủy thủ cuối cùng ở trên boong tàu bên dưới nơi anh ta bắt đầu và nhúng tay vào thân thép cũng như một số thủy thủ đã "hoàn toàn trở nên điên loạn."[15] Ngoài ra còn có một tuyên bố rằng thí nghiệm đã bị thay đổi sau thời điểm đó theo yêu cầu của Hải quân, hạn chế nó tạo ra một công nghệ tàng hình có thể khiến USS Eldridge vô hình trước radar. Không có gì trong số những luận điệu này có bằng chứng xác đáng một cách độc lập.

Sau đó, phỏng đoán cho rằng thiết bị không được hiệu chuẩn lại, nhưng mặc dù vậy, thí nghiệm đã được lặp lại vào ngày 28 tháng 10 năm 1943. Lần này, Eldridge không chỉ trở nên vô hình mà còn biến mất khỏi khu vực trong nháy mắt bằng thứ ánh sáng màu xanh và dịch chuyển tức thời đến khu vực Norfolk, Virginia, hơn 200 dặm (320 km). Người ta tuyên bố rằng Eldridge neo đậu được một lúc trong tầm nhìn của những người trên con tàu SS Andrew Furuseth, khi đó Eldridge bỗng dưng biến mất và sau đó xuất hiện trở lại ở Philadelphia tại địa điểm mà nó đã chiếm lĩnh ban đầu. Người ta cũng nói rằng chiếc tàu chiến này đã quay ngược thời gian khoảng mười phút.

Nhiều phiên bản của câu chuyện bao gồm các mô tả về các tác dụng phụ nghiêm trọng cho thủy thủ đoàn. Một số thành viên thủy thủ đoàn được cho là đã hợp nhất về mặt vật lý với các vách ngăn trên tàu trong khi những người khác bị rối loạn tâm thần, một số được vật chất hóa từ trong ra ngoài, và những người khác vẫn biến mất. Người ta cũng tuyên bố rằng thủy thủ đoàn của con tàu có thể đã bị tẩy não, nhằm duy trì tính bí mật của thí nghiệm.

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Thí nghiệm Philadelphia http://www.bielek-debunked.com http://philadelphiaexperiment.crossingmymind.com/m... http://skepdic.com/philadel.html http://www.straightdope.com/classics/a2_293.html http://windmill-slayer.tripod.com/aliascarlosallen... http://www.history.navy.mil/faqs/faq21-1.htm http://www.history.navy.mil/faqs/faq21-2.htm http://citypaper.net/articles/081999/news.cb.ship.... http://www.cassiopaea.org/cass/Varo-Jessup.pdf http://educate-yourself.org/ab/albielekpasses14oct...